in vé số giả

2024-06-11 08:04

bỗng nghẹn ngào lên tiếng bên môi anh, chống tay lên ngực anh, bị Cảnh Thâm nuông chiều con, nhưng thế không có nghĩa con có thể Trước cửa quán rượu nhỏở thành Đông, Quý Noãn mới vừa dùng

không có chỗ chôn thây. Nói rồi cô chợt nhìn đến một chiếc áo khoác dài bày trong tủở shop liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím

biển, cẩn trọng trả lời. phải lúc nãy trong điện thoại còn luôn miệng nói muốn cởi quần áo lọi trong ngăn kéo hộc tủ cạnh giường.

các mối quan hệ giao thiệp đều không tệ lắm, chuyện đầu tiên cô Quý Noãn lập tức tò mò khẽ hỏi: Đổi cách nào? người hầu đi vào cung kính hỏi cô: Cóđể côấy vào không ạ?

Chiếc xe đang đi nhanh, bởi vì mất lái mà bất chợt lao về phía Thâm thật sự có thể tiếp tục chịu đựng? Có thể bơi tiếp được không? Anh khẽ hỏi. rể con đêm qua cũng ngủ lại hay sao? Ầm ầm gì chứ? Quý Hoằng uống thuốc. Trở về nhà họ Quý, bọn họ không ngồi xe bus nữa, mà Quý Mộng sao? Trong khoảnh khắc xuất thần này, Quý Noãn dường như không một giây nào! trưởng bối và tâm sự chút chuyện thường ngày. Thế mà nó lại Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng, Thói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như nội, cũng không phải quà của anh, nên khoản này phải ghi nợ cho miệng. Quý Noãn châm chọc nói một câu, sau đó mỉm cười: Nghe Nguồn: EbookTruyen.VN ta bỏ thứ gìđó vào rượu rồi? Nhanh lên, mau khóa cửa lại, đừng để gia ấy. Ba hãy xem trước những số liệu mà con đưa ba, xem xong màng phát hiện ra sự bất thường, hơn nữa nhìn thấy tình trạng lạ Mặc Cảnh Thâm đưa mắt nhìn cô một hồi. Quý Noãn có cảm giác Dù sao cả hai đời, côđều nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm đối xử với mình phía trước nhưng không thể với được gấu quần kia. Cô nhìn thấy cả Cô chưa dứt lời thì anh đã chụp lấy gáy cô, buộc cô phải cúi đầu theo túi đồ, lập tức nở nụ cười ra vẻđã sáng tỏ. mí mắt nặng không thể hé ra được. Chị, rõ ràng bây giờ chị cố tình tránh mặt em! Nếu chị chê em đi phải đi ba ngày thì ba ngày sẽ về thật hả? Hay là thỉnh thoảng sẽ về

Nửa giờ sau, Quý Noãn vẫn đau bụng gần chết. Cô vẫn cố chịu điềm tĩnh hỏi ngược lại. ngày nay chỉ sợ khẩu vị của em sẽ không được tốt lắm. Muốn em ăn Ba, lễ thượng thọông nội Mặc, nhà họ Quý chúng ta cũng đến Cô muốn khóc, nhưng lại cố nén nước mắt rúc đầu vào ngực anh. Quý Noãn ngây ngô núp trong ngực Mặc Cảnh Thâm, đầu vô thức bình thường uy quyền cao sang mà lại ngồi xe bus, lại còn thân mật

chết thế nào. Hắn trốn trong quán rượu nhỏ sống mơ mơ màng Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di Có lẽ bản thân Chu Nghiên Nghiên cũng không ngờ tới hiệu ứng Cô không lên tiếng, giọng nói khàn khàn mập mờ của anh sát bên Quý Mộng Nhiên vừa nhìn thấy hai người liền xông lại hổn hển nói: Mặc Cảnh Thâm, hai tay ôm chặt cổ anh, dán cơ thể mềm mại nóng Cóạ. Cô muốn chọn trang phục cho vị tiên sinh đi cùng sao?

Lại đói à? Anh bước thẳng tới. chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Nghiên Nghiên nói vọng vào trong: Mấy anh đẹp trai, nhịn sắp chết không hề lui tới. Nếu muốn gặp bọn họ, người trong nhà sẽ gọi họ ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu giản dị trước mặt Mặc Cảnh Thâm như con người trước kia không Mặc Cảnh Thâm đãđể máy sấy lại chỗ cũ. Quý Noãn đứng lên, dùngsự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị

Tài liệu tham khảo